Nàng duỗi chân, gối đầu vào lòng của anh Ba, như muốn tìm một chút hơi ấm, tỏa ra từ cơ thể cường tráng của chàng.
Anh Ba vuốt nhẹ lên mái tóc của Hải Yến,anh em loạn luân nhìn xuống. Mỗi một lần nhấp cái mông của mình xuống thì chị Tâm lại nói:
– Sao mà đã thế… tê cả người luôn…
– Cặc của em có bằng của thằng Tây mà làm với chị đâu?
– Nhưng mà sướng không thể nào chịu được đấy em ạ… thích quá em ơi…
Nhún chán thì chị Tâm hơi nhấc cái mông của mình lên. Tận dụng thời gian rỗi tôi dành thời gian cho gia đình cho bạn gái tôi và cũng vì lúc nào cũng bận một ít gặp giờ tự nhiên gặp nhiều có thời gian đưa đón này nọ tôi mới phát hiện ra thì ra bấy lâu này trên đầu tôi có mọc sừng mà mình vô tâm không chú ý, nghĩ thì chua chát nhưng cũng đúng thôi tôi thì bận quá rất ít gặp nhau mà ngoài kia thì biết bao là thợ săn nhăm nhe bạn gái mình thế nên… chuyện gì đến cũng đến thôi… con gái mà lúc yêu họ cần một người đàn ông lúc nào cũng ở gần quan tâm chăm sóc cho họ, giây phút yếu lòng xảy ra rất nhanh… đành chịu thôi… lỗi là ở tôi!
Tội cho em phải điều đình sắp xếp thời gian chạy show giữa hai người đàn ông, phải dối người này lừa người kia, thế thì thôi để tôi giúp em khỏi phải diễn chi cho mệt… tôi chọn cách lẳng lặng ra đi không nói một lời mặt cho em tìm cách kiếm tôi.
…
– Vãi anh đùa em à tự nhiên kêu em đi học thiền chi vậy ba! – Tôi hét trong điện thoại.
– Học đi sau này cần đó! Tâm tĩnh thì mọi thứ cũng tĩnh… blo… bla…
Tôi cúp máy sau khi nghe anh vệ lảm nhảm, mặt nhăn nhó… nhưng mà thôi kệ mới chia tay thấy cũng buồn buồn thôi thì học xem có tịnh tâm không… không thì tịnh thân luôn cho nhanh đéo quen ai nữa.
Và rồi 2 tuần trôi qua rất nhanh anh vệ bay ra hà nội nhậm chức xong lại bay về sài gòn và bắt đầu chính thức bắt tay vào vụ án mà đối với tôi là vụ án để đời của tôi…
Sau phần chào hỏi nhau tổ chúng tôi gồm 6 người bao gồm anh Vệ là chỉ huy trực tiếp cho chuyên án mà gọi tắt là chuyên án x, mọi người bắt đầu mở hồ sơ và nghiên cứu, anh vệ bắt đầu tóm tắt sơ lược cho chúng tôi nghe, trên màn hình chiếu 2 nhân vật được lộ ra.
Đây là Lê Thành Diễn(1987) và Hà Thị Nghĩa (1988) 2 chân rết trong bộ máy buôn người bán qua biên giới, bọn chúng thường đóng giả làm 1 cặp vợ chồng thành đạt đang sinh sống ở trung quốc và về việt nam dụ dỗ những cô gái sang đó và bán họ, bộ cũng đã theo dõi từ rất lâu và có đầy đủ bằng chứng nhưng cấp trên ra chỉ thị tiếp tục điều tra mở rộng nên chúng ta tạm thời chưa giăng lưới mà chúng ta sẽ bắt đầu từ 2 nhân vật này! – Anh vệ từ tốn phân tích.
– Theo điều tra chúng ta đã xác định được 1 chân rết cấp cao trong bộ máy tội phạm này chính là… – anh vệ nói xong gõ lên máy tính 1 phát ánh mắt anh nhìn tôi đầy vẻ sâu xa.
Tấm hình hiện ra là nó! Chính nó… chính là tấm hình thằng sáu rẫy và một thằng nào lạ khác! – Tôi bàng hoàng, thì ra anh thử tôi nếu tôi chọn bỏ vụ án này và tìm tên sáu rẫy ngay từ đầu thì chắc chắn anh sẽ loại tôi ngay không cho tôi tham gia vụ án này, khi cảm xúc bị chi phối bằng hận thù thì con người ta sẽ không còn sáng suốt điều này có thể gây hại cho cả một tập thể và cả mạng sống người đó, có lẽ anh làm thế để cho tôi biết điều đó.
Tôi trấn tĩnh lại rất nhanh cố gắng đè nén cảm xúc thù hận của mình xuống không bộc lộ ra ngoài, anh vệ nhìn tôi ánh mắt có vẻ hài lòng rồi anh tiếp tục nói.
– Đây là 2 tên trung gian thu mua các cô gái bị đưa qua biên giới, tên diễn và nghĩa chỉ là một trong số tay chân bọn chúng, sau khi dụ được một con mồi nào sa lưới sẽ liên lạc trực tiếp với tên Liêu chí long người trung quốc nhưng biết tiếng việt này và giao người. Giữ khoảng cách an toàn, kéo váy mình xuống để che đi phần dưới đang hớ hênh.
Cố lấy lại bình tĩnh Như nói:
– Cậu đi ra khỏi nhà tôi đi.